Trang chủ Liên hệ

Thời kỳ Edo: Giai đoạn vàng son định hình văn hóa Nhật Bản hiện đại

Sở Kiều Diệp 10/07/2025

TOKYO – Giữa những biến động dữ dội của lịch sử Nhật Bản, thời kỳ Edo (1603–1868) nổi bật như một kỷ nguyên dài gần ba thế kỷ của hòa bình, ổn định và phát triển văn hóa – xã hội. Dưới sự cai trị của Mạc phủ Tokugawa, đất nước mặt trời mọc bước vào thời kỳ phong kiến tập quyền chặt chẽ, với sự phát triển mạnh mẽ của kinh tế đô thị, văn hóa thị dân và các ngành thủ công truyền thống, đặt nền móng cho một phần diện mạo Nhật Bản hiện đại ngày nay.

 

Từ chiến loạn đến thống nhất: Sự khởi đầu của Mạc phủ Tokugawa

Sau hàng thế kỷ chiến tranh giữa các lãnh chúa địa phương, Tokugawa Ieyasu – một trong những nhân vật quân sự và chính trị xuất chúng – đã giành thắng lợi quyết định trong trận Sekigahara (1600), mở đường cho việc thành lập Mạc phủ Tokugawa vào năm 1603.
Kể từ đó, chính quyền trung ương đóng tại thành Edo (nay là Tokyo) trở thành trung tâm chính trị của Nhật Bản, mở ra thời kỳ hòa bình kéo dài hơn 250 năm – một điều hiếm thấy trong lịch sử phong kiến toàn cầu.

 

Một xã hội được tổ chức chặt chẽ và phân tầng nghiêm ngặt

Dưới chính quyền Tokugawa, xã hội Nhật Bản được tổ chức theo mô hình phân tầng cứng nhắc gọi là tứ dân giai cấp (士農工商 – sĩ, nông, công, thương).

Chính sách bế quan tỏa cảng (sakoku) được áp dụng nghiêm ngặt từ những năm 1630, hạn chế tối đa giao thương và tiếp xúc với nước ngoài, ngoại trừ một số điểm giao thương hạn chế như đảo Dejima (Nagasaki) dành cho người Hà Lan và Trung Quốc.

 

Kinh tế đô thị và sự nổi lên của tầng lớp thị dân

Trái ngược với sự khép kín về chính trị, kinh tế nội địa trong thời kỳ Edo lại vô cùng sôi động. Các thành phố lớn như Edo, Kyoto và Osaka phát triển mạnh, trở thành trung tâm thương mại, văn hóa và thủ công mỹ nghệ.
Tầng lớp chōnin (町人) – thị dân gồm thương nhân và thợ thủ công – dù bị xếp ở tầng đáy xã hội, nhưng lại có ảnh hưởng lớn trong đời sống kinh tế và văn hóa.

 

Thăng hoa văn hóa thị dân: Ukiyo-e, Kabuki, trà đạo và hơn thế nữa

Trong thời kỳ Edo, văn hóa Nhật Bản không chỉ phát triển mà còn mang màu sắc dân gian, gần gũi và đậm tính thị giác. Một số hình thức nghệ thuật tiêu biểu gồm:

Đặc biệt, thời kỳ này cũng đánh dấu sự độc lập văn hóa mạnh mẽ, khi Nhật Bản dần hình thành bản sắc riêng biệt từ trang phục, lối sống đến nghệ thuật.

 

Những dấu hiệu của sự thay đổi: Cuối thời Edo

Bước sang thế kỷ 19, chính sách bế quan ngày càng bị chỉ trích khi thế giới bước vào giai đoạn công nghiệp hóa. Năm 1853, sự xuất hiện của hạm đội Mỹ dưới sự chỉ huy của Đô đốc Matthew Perry đã buộc Nhật Bản mở cửa thương mại với phương Tây.
Nội bộ Mạc phủ bắt đầu rạn nứt, các phong trào cải cách và chủ trương “Tôn Vương, phế Mạc” dâng cao. Cuối cùng, năm 1868, Thiên hoàng Minh Trị phục hồi quyền lực, mở ra thời kỳ Minh Trị Duy Tân (Meiji Restoration) – kết thúc hơn hai thế kỷ cai trị của Tokugawa.

 

Di sản của thời kỳ Edo trong hiện tại

Dù đã chấm dứt cách đây hơn 150 năm, thời kỳ Edo vẫn để lại dấu ấn sâu đậm trong xã hội, văn hóa và thẩm mỹ Nhật Bản hiện đại.

 

Kết luận

Thời kỳ Edo không chỉ là một giai đoạn lịch sử kéo dài gần ba thế kỷ, mà còn là một “thế giới thu nhỏ” của văn minh Nhật Bản truyền thống: trật tự – khép kín – tinh tế – hài hòa.
Dưới sự kiểm soát nghiêm ngặt, người Nhật đã tìm ra cách phát triển nội tại, tạo ra những giá trị thẩm mỹ và xã hội đặc sắc – để rồi sau đó, chính những nền tảng đó giúp Nhật Bản bước vào thời hiện đại với một bản sắc độc lập và tự tin.

Bài viết liên quan